Thiên đường của mẹ
Năm 1998 tôi được nhạc sĩ Ngọc Khuê, khi đó là Chủ nhiệm Nhà văn hóa Quân chủng PKKQ, mời đến xem chương trình của đoàn nghệ thuật chuẩn bị tham gia Hội thi tiếng hát HSSV toàn quốc tại Đà Nẵng. Vừa nghe tốp ca nam hát xong bài “Thiên đường của mẹ”, tôi đã nhủ thầm: Huy chương vàng rồi! Các tiết mục sau tôi không còn tập trung chú ý mấy nữa, bởi giai điệu “Thiên đường của mẹ” cứ vang lên rạo rực.
Quân chủng PKKQ may mắn có được hai nhạc sĩ tài hoa và cực kỳ có duyên. Thế hệ chúng tôi và cả sau này mấy ai không thuộc những ca khúc để đời của Hoàng Tạo và Ngọc Khuê? Tác phẩm của các anh đã trở thành những bài ca đi cùng năm tháng. Nhạc sĩ Hoàng Tạo với Em ca Sơn La, Đưa anh đi hái măng rừng; Nhạc sĩ Ngọc Khuê với Mùa xuân làng lúa làng hoa, Thiên đường của mẹ. Đặc abiệt Mùa xuân làng lúa làng hoa đã đi vào lòng bao thế hệ như một trong những ca khúc hay nhất về Hà Nội.
Gần hai chục năm đã trôi qua, tôi không thể nào quên được cảm xúc của mình khi lần đầu tiên nghe bài hát Thiên đường của mẹ. Tìm danh sách các bài hát của NS Ngọc Khuê trên mạng mà không thấy, chỉ gặp bài thơ “Bức thư viết bên cửa sổ máy bay” của Trần Đăng Khoa. Từ bài thơ rất hay đó, nhạc sĩ đã tạo nên những giai điệu chan chứa tình yêu của người lính đối với mẹ, với quê hương, với bầu trời tổ quốc.
Thật bất ngờ, hôm nay trên fb của nhạc sĩ Ngọc Khuê hiện lên bài hát mà tôi yêu thích và chờ đợi bấy lâu. Vui mừng. Xúc động. Thấy càng thêm yêu quý tác phẩm và người nhạc sĩ dung dị, khiêm nhường. Tôi nhớ NS Ngọc Khuê, nhớ ca sĩ Mai Hoa, Minh Huệ và nhớ tốp ca nam ngày xưa biết mấy.
Xin mời các bạn thưởng thức ca khúc “Thiên đường của mẹ” do tốp ca nam Đoàn Văn công PKKQ trình bày. Tiết mục giành HC vàng Liên hoan tiếng hát HSSV toàn quốc năm 1998, HC vàng hội diễn Ca Múa Nhạc chuyên nghiệp toàn quốc năm 2014, đã được tuyển chọn in trong tập ca khúc “Những khúc Quân hành vượt thời gian” năm 2004, Giải thưởng 5 năm của Bộ Quốc phòng (1999 – 2004).
Con biết đằng sau màu mây ấy
Là một thiên đường có thật
Ở đó có ngôi nhà tranh vách đất
Trước cửa là dậu cúc tần
Sau lưng là mảnh ao làng
Có những nàng tiên biết hát ca và cấy lúa
Biết đến với con khi con đau khổ
Nơi ấy con có mẹ sau mỗi chặng đường gian nan
Con lại trở về trong tình thương đôi mắt mẹ
Con lại cười vang như tiếng sóng giữa bầu trời.
(Nguồn: http://vanhien.vn/)