Khúc cầu hồn của Mozart
Vào một đêm trời tối đầy sấm sét, bão giông, có một người lạ lùng khoác áo choàng đen, bịt gần kín mặt tới gõ cửa nhà Mozart, tự xưng là rất giàu có, và đặt một gói tiền lớn 50 duca, nhờ viết giúp cho mình một bản nhạc “cầu hồn” với 12 chương. Trong khi đó, sức khỏe của Mozart rất yếu vì bấy lâu lao động quá mức. Vợ ông lại đang bệnh nặng không có tiền mua thuốc, nợ nần chồng chất. Mozart nhận lời, và ông ngày đêm miệt mài sáng tác. Lúc nào bên tai cũng cảm thấy như có tiếng gọi của thần Chết, và bóng hình của người lạ mặt choàng áo đen thúc giục.
Ông viết được 8 chương thì sức khỏe xuống trầm trọng, khó mà hoàn thành tác phẩm. Bốn chương còn lại, Mozart chỉ phác thảo giai điệu và nhờ một người học trò xuất sắc của mình là Dumayer viết tiếp. Ông dặn không được lấy thêm một đồng nào nữa của người đặt bản nhạc.
Sau khi Mozart qua đời ngày 5-12-1791, chờ mãi không thấy con người bí ẩn kia tới lấy bản nhạc, người học trò trao lại bản nhạc cho vợ Mozart và kể lại tất cả câu chuyện.
Cho đến nay Khúc cầu hồn (La Clemenza di Tito) vẫn là kiệt tác trong nền âm nhạc thế giới. Đó là bản nhạc cuối cùng của nhạc sĩ thiên tài Mozart. Ông viết “Khúc cầu hồn” cho người mà cũng là cho chính ông vậy. Tuy gọi là nhạc “cầu hồn”, nhưng giai điệu của nó vẫn toát lên một tình yêu cuộc sống, yêu con người rất bi thiết, mãnh liệt.
Nghe Ouverture Khúc cầu hồn: