Góc suy ngẫm - Chuyện thật như đùa: Phiên chợ Ba Tư
Ở hàng cafe. Anh cafe nâu đeo dây chuyền to nói với anh đen đá đang thêm đường:
- Hôm trước doanh số đạt, hãng bia mời tao đi Sing. Ngày chơi ngắm cảnh quốc đảo. Tối về họ cho đi xem phiên chợ Ba tư.
- Chợ đêm à?
- Khồng, ca nhạc chứ. Bảy giờ đã cơm nước quần áo chỉnh tề lên đường rồi. Vào xem thấy trên sân khấu cả một ban nhạc hoành tráng lắm. Có 32 người mặc complet và 18 váy. Nhạc nổi lên, con bé cùng đoàn bảo: “Lạc đà đang đến chợ”.
Mẹ kiếp, toét cả mắt không thấy lạc đà đâu. Nhạc vẫn cứ rền lên. Chẳng có con lạc đà nào cả. Lại nghe tiếng con bé bên cạnh: “Những kẻ hành khất đang cầu xin bố thí”.
Giời ạ, con này điên rồi. Vẫn chỉ có 18 váy và 32 complet trên sân khấu chứ có đíu ai đâu mà phiên dịch láo thế là cùng. Con này chắc bệnh hoang tưởng.
Mình tựa vào vai ghế lim dim, lim dim rồi đánh một giấc.
- Công chúa xinh đẹp đang đến chợ.
Mình tỉnh cả ngủ, bật dậy. Công chúa đâu. Vẫn là 50 mống đang đánh đàn. Lần này thì không thể chịu nổi. Mình lao ra khỏi rạp. Nhạc vẫn dậm dật trên sân khấu. Hàng trăm người vẫn dán mắt lên xem công chúa mà làm chóa gì có ai. Sao coi thường khán giả du lịch thế nhỉ. Cái bọn Sing này nhá, chúng mày liệu thần hồn. Ông thề sẽ không bao giờ xem môn lừa đảo này nữa.
Anh cafe nâu kể xong, anh đen đá gật gù : Ờ đúng là bọn lừa đảo quá. Thuê 50 đứa chơi nhạc mà không thuê nổi một đứa lên hát. Đúng là pó tay luôn. Sing ơi là Sing.