Nhớ nước Nga
N/A

Nhớ nước Nga

08/05/2013

 

NHỚ NƯỚC NGA

 

Những người hiện đang sống ở chính đất nước Nga mỗi lần nghe ca khúc lại chạnh lòng nhớ về nước Nga xa xôi. “Chạnh lòng” là bởi bỗng dưng có điều gì đó gợi lại chứ không phải tâm hồn người lúc nào cũng đau đáu nỗi nhớ nhung. Điều gợi lại ở đây chính là ca khúc mà nhạc sĩ Nguyễn Thị Minh Châu đã trải lòng mình với từng nốt nhạc và câu chữ, để rồi lời ca tiếng hát đã chạm đến tận cùng trái tim, làm cho người yêu nhạc bỗng cảm thấy nhớ nước Nga như một nỗi niềm, một tâm sự…

 

Vậy tại sao những người đang sống trên đất nước Nga lại chạnh lòng nhớ về nước Nga? Phải chăng đây là mâu thuẫn! Có lẽ cái hay nhất và thành công nhất ở ca khúc này chính là tạo nên được sự mâu thuẫn ấy. Và cũng chẳng cần thiết phải giải thích tại sao lại có sự mâu thuẫn này, mà hãy để âm nhạc nói nên tất cả…

 

"Nhớ nước Nga” là món quà gửi tặng các thế hệ người Việt đã và đang sống trên đất nước Nga; đây cũng là nỗi niềm tri ân của nhạc sĩ đối với nơi đã từng bồi đắp cho chị những kiến thức âm nhạc quý báu để chị có được hành trang vốn liếng âm nhạc đầy đặn như ngày hôm nay.

 


Tranh của Vorojsov

 

Một người Việt ở Nga cùng một người Nga là chuyên gia Việt Nam học đã dịch lời hát tiếng Việt sang lời hát tiếng Nga.  Trong khuôn khổ giới hạn của Website Hội Nhạc sĩ, xin trân trọng giới thiệu với độc giả yêu nhạc ca khúc “Nhớ nước Nga” kèm theo bản dịch lời hát tiếng Nga của Nguyễn Quốc Hùng và Glazunova S.E.

 

Nhớ nước Nga - Cкучаю по России
Перевод на русский (dịch nghĩa): Nguyễn Quốc Hùng - Glazunova S.E

 

Nhớ nước Nga thu vàng đẹp như tranh
Rụng lá sang Đông tuyết rơi dầy như bông
Mùa Xuân cho cây thay lá
Ưu phiền như tan theo băng giá
Để náo nức vào Hạ đêm trắng mênh mông.

 

Thầy giáo xưa và bạn bè giờ ra sao
Từng sống bên nhau có bao buồn vui chung
Cùng lang thang trên phố vắng
Dưới hàng cây xanh um hoa táo trắng
Gặp ánh mắt dịu dàng mà lòng bối rối.

Dòng sông trôi không quay lại
Theo gió cuốn bao đổi thay
Dẫu xa xôi nhưng tình người vẫn không phai
Thời sinh viên qua lâu rồi
Mà nỗi nhớ mãi còn đây
Nước Nga ơi xin gửi nỗi nhớ này.

 

Tháp nhấp nhô chuông vàng từ xa xưa
Lửa cháy không nguôi tấm bia người vô danh
Bồ câu theo nhau đỗ cánh
Bên đài phun muôn tia nước lấp lánh
Ngời ánh mắt người mẹ bên chiếc xe nôi.

 

Dòng sông trôi không quay lại
Theo gió cuốn bao đổi thay
Dẫu xa xôi nhưng tình người vẫn không phai
Thời sinh viên qua lâu rồi
Mà nỗi nhớ mãi còn đây
Nước Nga ơi xin gửi nỗi nhớ này.

Bспоминаю Россию: золотую Осень, красивую, как картина
Опадают листья, наступает Зима, и падает снег – густой, как вата.
А Весной деревья меняют листву
Все печали словно тают вслед за морозами
Чтобы радостно вступить в Лето бескрайних белых ночей.

 

Как поживают сейчас учителя и друзья,
С которыми было столько общих радостей и бед?
Вместе бродили по пустынным улицам,
По аллеям усеянных густым белом цветом яблонь,
Когда нежный взгляд рождал в душе смятенье.

 

Поток реки уносится, не вернешь
Сколько перемен унеслось с ветром
Пусть я сейчас далеко, но чувства не померкнут никогда.
То студенческое время давно прошло,
Но тоска всегда со мной
Россия, шлю тебе свою тоску.

 

На башне колышется древний золотой колокол
Негасимое пламя лижет стелу неизвестного солдата
Голуби, расталкивая друг друга, суетятся
Около фонтана, рассыпающегося тысячами искр,
Отражающихся в глазах матери возле коляски.

 

Поток реки уносится, не вернешь
Сколько перемен унеслось с ветром
Пусть я сейчас далеко, но чувства не померкнут никогда
То студенческое время давно прошло,
Но тоска всегда со мной
Россия, шлю тебе свою тоску

 

Trần Văn Phúc (giới thiệu)

1
Tác phẩm: 

Âm thanh cùng tác giả

Không tìm thấy nội dung theo yêu cầu.