Hà Tây quê lụa
HÀ TÂY QUÊ LỤA
So với nhiều tác phẩm được sáng tác trong thời kì Kháng chiến chống Mỹ ở miền Bắc, hầu hết đều mang âm hưởng hào hùng, thì "Hà Tây quê lụa" của Nhật Lai có một giọng điệu khác lạ, mượt mà, trữ tình và tha thiết vô cùng. Ngay từ cái tiêu đề giản dị, giai điệu mềm mại, uyển chuyển, hay ca từ đơn giản đều tạo nên cảm giác gần gũi thân quen.
Chùa Thầy (nguồn ảnh: Internet)
Nhạc sĩ Nhật Lai viết "Hà Tây quê lụa" năm 1965, khi giặc Mỹ ồ ạt ném bom bắn phá miền Bắc. Hà Tây, cửa ngõ Thủ đô giữa chiến tranh ác liệt, ngày đêm hứng bom đạn của kẻ thù, vậy mà giai điệu của bài hát cất lên một cách lắng đọng, thanh thản đến kì lạ. Cái tài, cái khéo của Nhật Lai khi sáng tác một ca khúc mang đề tài ngợi ca mà lại không chứa đựng sự hoành tráng hay hào sảng mà thấm đẫm chất trữ tình, dung dị. Mỗi ca từ, mỗi nét giai điệu đều chứa chan cảm xúc, để mỗi người con của Hà Tây khi đi xa luôn mang trong tim câu hát:
"Bóng chiếc thoi đưa ánh mắt long lanh
Trời đất Hà Tây tay em dệt lụa
Sữa trắng Ba Vì, thóc vàng Khu Cháy
Hồn thơ Nguyễn Trãi dệt thành vần
Sông Tích sông Đà giăng lụa mênh mông
Đan Phượng ơi, quê hương người gái đảm
Đồng hợp tác xanh tươi cấy cày thẳng tắp
Anh phi công bàng hoàng ngỡ mình bay trên gấm vóc
Hà Tây! Cửa ngõ Thủ Đô
Áo giáp chở che ngàn năm bền vững
Ngăn bầy giặc Mỹ vẩn đục bầu trời
Hà Tây! Vọng gác Thủ Đô
Cô gái Suối Hai chàng trai Cầu Giẽ
Giữ lấy màu xanh biếc cho tấm lụa thanh thiên
Hà Tây..."
Ban biên tập