Bài ca không quên
BÀI CA KHÔNG QUÊN
Ca khúc "Bài ca không quên" do nhạc sĩ Phạm Minh Tuấn sáng tác, được Cẩm Vân trình bày lần đầu tiên trong bộ phim cùng tên.
Hoa sen (Nguồn ảnh: Internet)
Đất nước hôm nay không tiếng súng vẫn vang vọng dư âm của một thời bom đạn. Chiến tranh đã qua đi mà lòng người chưa êm ả, vẫn nhớ tháng ngày gót mòn hành quân hối hả, rau rừng ngọt bát canh suông, nhớ cái thuở mơ tiếng chim ca giữa hai trận càn, "làm bạn cùng trăng và ôm súng ngắm sao khuya".
Quá khứ làm nên chiều sâu cuộc sống, quá khứ đem lại nụ cười hôm nay. Dù chỉ một khoảnh khắc lãnh đạm với quá khứ - “nhớ rồi quên, quên nhớ nhớ quên”, cũng đủ khiến nhân vật “tôi” trong giây phút bình yên phải ray rứt tự vấn lòng mình: “Sao tôi quên...” - sao nỡ quên những người đã ngã xuống, sao có thể quên những khúc ca bi tráng năm nào. Chính ở đây, với cách thể hiện lắng sâu tính tự sự và đằm thắm tình người, chủ đề công dân không nhạt nhòa trong nội dung ngợi ca chung chung, mà hơn bao giờ hết lại có một sức thuyết phục ghê gớm, khó phai.
Nặng lòng với quá khứ không phải để buồn đau tiếc nuối, mà để giữ cho cái tâm của ta luôn xứng với những gì tốt đẹp đã qua. Một quan niệm sống lạc quan và tích cực, như một thứ ánh sáng dẫn đường chỉ lối, cứ lấp lánh trong lời ca câu hát: sống có trách nhiệm với đời, với chính bản thân mình, với quá khứ, hiện tại và tương lai, sống không là cỏ dại hoang vu, mà luôn khát vọng vươn cao vươn xa như đời núi, đời sông, đời biển cả.
Nguồn: hoinhacsi.org